Một ngày mưa bão với cái video làm từ 5h sáng tới 4h chiều
Nguyên một buổi sáng ngồi edit cái video làm web. còng cái lưng tôi quá, Mà quyết làm cho xong, cho gọn nên phải kiên trì.
Làm một việc, nghĩ thì vẫn đơn giản hơn làm nhỉ.
Mỗi cái video tầm 30 phút. quay xong tăng tốc lên 1.5 lần, rồi cắt ghép, thấy không ổn lại quay lại.
Thật may là có mẹ chồng nấu cơm. mình được thoải mái ngồi nguyên một buổi sáng từ lúc 5h đến 11h luôn.
Sợ cái sự lì đòn, lì lợm của mình quá.
Ngẫm. Có thực sự là cần nên thế không.
Uk thì học và thực hành là chuyện dễ. mà làm sao để người khác thấy dễ mới là khó.
Nên không ngại khó, không ngại khổ cũng là rèn luyện tâm tính. Kiên trì, không nản chí.
Trời mưa bão mà có việc để làm thật không còn thấy trời buồn nữa.
Kết quả¶
Có 2 cái video hoàn thành như thế này. Tôi làm từ 5h sáng. làm miết đến 11h trưa nghỉ 2h làm tiếp đến 4h mới xong.
Cái mn không thấy: Để có được 15 phút video sau khi modify là hàng giờ ngồi viết kịch bản và suy nghĩ.
Cái tôi nhận được là: - Bản thân cảm thấy mình DÁM KIÊN TRÌ làm một việc mình nghĩ mình không thể - không thể làm vì quá dài và quá nhiều bước. - Rất ngại phải gỡ bỏ phần mềm và làm lại từ đâu - Hy sinh nguyên một ngày nghỉ với cái lưng đau để quay với edit. - Khó thì Cần phải làm NGAY VÀ LUÔN. Có thế cái thằng LƯỜI mới không có cơ hội để tỷ tê: " Ôi, mệt lắm, khó lắm, thôi, đừng làm."
Buổi tối, Ăn uống xong là lên ngồi vào bàn 60 phút chạy deadline cái đề reading.
![]() |
![]() |